Image
Loading

Sơn mài được sử dụng từ cuối thời kỳ Jōmon (2.500-1.000 TCN). Sơn được phủ để gắn kết cốt gỗ, da, tre, giấy, ngà voi và bảo quản đồ vật, sau đó trang trí hoa văn. Một số kỹ thuật truyền thống thường dùng là ikkanbari, phết sơn lên cốt tre bồi giấy; iro-urushi, tạo sơn mài màu, có thể gắn thêm kim loại quý; shunkei-nuri, phủ sơn mài sáng để lộ cốt gỗ quý bên trong. Kỹ thuật trang trí tiêu biểu là makie - rắc cám vàng (bạc hoặc kim loại khác) lên bề mặt sơn chưa khô. 3 dạng makie chính là hiramakie, sơn vàng mặt phẳng; todigashi makie, sơn vàng mài bóng; takamakie, sơn mài nổi. 

 Ban đầu đồ sơn mài chỉ phục vụ quý tộc, đền thờ hay thương nhân giàu có. Đến thời Minh Trị (1868-1912), sơn mài được hoàng gia bảo trợ, do đó tiếp tục duy trì đến ngày nay.